Thứ Năm, 19 tháng 8, 2010

Nhật kí ngày 19/8

Hnay được nghỉ ở nhà, không phải đi học buổi sáng. Chán thật. Bỗng thấy mệt mỏi quá. Hình như mình đang suy nghĩ quá nhiều thì phải. Tại sao mình lại cứ phải suy nghĩ như thế nhỉ? Mấy hnay Duy (xin lỗi nhưng vk thick gọi tên ck hơn) đi học suốt, không đc về nhà buổi trưa. Vậy mà vẫn dành thời gian nt cho mình. Có lẽ là vất vả lắm. Mình thấy thương Duy quá. Mình là vk, là ngưòi iu, là người đc iu mà lại không thể làm j` giúp đỡ được. Mình không thể chăm sóc, không thể động viên, không thể làm j đc cho Duy. Có phải mình rất ích kỉ không? Chỉ muốn người khác quan tâm mình mà lại không chịu quan tâm tới người khác. Mình có lỗi rất nhiều với Duy.
Tính tới ngày hôm nay thì mình và Duy đã quen nhau được 2 tháng 16 ngày. Cũng lâu đấy chứ nhỉ. Mình không ngờ là lâu đc đến thế. Chỉ nửa năm nữa là Duy đi rồi... Liệu có thể tới lúc đó? Liệu có đủ yêu thương để dành cho nhau nửa năm nữa không? Ngay bây giờ mình bỗng muốn Duy rời xa mình đi. Mình biết như thế mình sẽ khóc, sẽ đau khổ rất nhiều. Nhưng... thà như thế còn hơn. Điều đó sẽ tốt cho cậu ấy sau này. Không có mình, Duy sẽ hạnh phúc thôi. Sẽ có 1 người con gái khác, tốt hơn mình, yêu thương và chăm sóc Duy mỗi ngày. ĐÓ sẽ là 1 người con gái, xinh đẹp, giỏi giang. Người đó sẽ yêu thương Duy được nhiều hơn, chăm sóc Duy nhiều hơn, quan tâm Duy nhiều hơn. Người con gái đó sẽ luôn bên cạnh Duy mỗi khi Duy buồn, Duy vui, sẽ làm cho Duy biết cười. Sẽ cùng Duy chia sẻ mọi điều. VÀ nhất định ck cũng phải yêu người đó nhiều hơn vk đấy, Duy nhé! Còn mình, mình sẽ giữ lại những tình cảm này trong tim. Sẽ vẫn yêu thưong, vẫn quan tâm, nhưng chỉ trong im lặng. Mình cần để cho Duy bước đi. Có như vậy thì Duy mới hạnh phúc thật sự...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét